كل ما تيجي الفكرة تروح كل ما بوصل لحتة بتوه كل ما أشرب من كاس العلام يتسرب من عقلي بقية الكلام والوقت بيجري مني جامد إنهاردة بقى إمبارح بقى كله سايح سايح سارح في التلاهي سارح في المسارح والمشهد هزالي ما بقاش فيه فن يغذي الروح ما بقاش فيه حد يخاطب عقلي ما بقاش فيه حد يريح قلبي قلبي بقى مليان مليان جروح كله فاضي كله عادي كله سارح في الملاهي كله تافه وبيتباهى كله عايش لنفسه أناني كله ما لوش تفكير غير المشاهير بأقل مجهود بدون تبرير كل شايف نفسه مدير كله نفسه يبقى كبير على الفاضي كله سراب كله تراب كله عايز يبقى كبير على الفاضي كله سراب كله تراب سلام سلام يا زمن الكلام سلام سلام يا زمن الكلام سلام سلام يا زمن الكلام سلام سلام يا زمن الكلام ما بقيتش بطيق الناس زي القروش بيشموا ريحة الدم لو إنت طيب تنداس وأنا اللي بشيل الهم التاريخ علمني إن الحياة بتلف في دايرة مقفولة حتى الساعة اللي عقاربها واقعة ممكن تبقى لسه موقوتة بس العقرب اللي سم جسمي سمه لسه موجود عايش في صحرا واسعة كبيرة العلم فيها ما لوش وجود كله فاهم كله شايف كله مغمض عينه ونايم كله ماسك في حاجة وسايب سمها يجري فيه بفرغ طاقتي السلبية زي الرصاص ساعات بترد فيا، ساعات تضرب في أعز الناس فأكتم فيا الأذية وتنفجر جوايا كان نفسي تكوني ليا بس للأسف مفيش معايا غير أفكار بسيطة سهلة وبإتنين جنيه إبتكار والليلة فيه كابوس بيزورني في نفس الميعاد بيعرض فيلم بطولته فشلي وكل يوم عمال يتعاد ولما الشاشة بتسود بقرا قصيدة بتقول هتصحى عجوز في جسم شاب على ضل حلم على جبل عتاب على عين ما شافتش غير إكتئاب بيني وبين نفسي ميت ألف حساب سلام سلام يا زمن الكلام سلام سلام يا زمن الكلام سلام سلام يا زمن الكلام سلام سلام يا زمن الكلام لو فاكر هتحاسبني فكر مرتين إنت زيك زي إبني معلش إسمحلي أقولك كلمتين واحد، ما تحاولش تقيمني كتير عشان ما تتعبش إتنين، عمرك ما تقارن نجاحي بمحتوى هابط فاسد جدره هش فقبل ما تحاسبني بص لنفسك في المرايا وإعرف إن السجن اللي جوة مخك مش هيفرق كتير معايا وآخر نصيحة عندي هقولهالك لو ليك نصيحة ليا أحسنلك تخليهالك Sempre que a ideia vem, vai embora Sempre que chego a um ponto, me perco Sempre que bebo do cálice da fama O resto das palavras escapa da minha mente E o tempo passa rapidamente Hoje já parece ontem, tudo está desmoronando Desmoronando, perdido na diversão Perdido nos teatros, e a cena está minguada Não há mais arte que alimente a alma Não há mais ninguém que fale com a minha mente Não há mais ninguém que acalme meu coração Meu coração está cheio Cheio de feridas Tudo está vazio Tudo é comum Tudo está perdido nos entretenimentos Tudo é fútil e se vangloria Tudo é egoísta, vive para si mesmo Tudo não pensa em nada além dos famosos Com o menor esforço, sem justificativas, cada um se vê como um chefe Todo mundo quer ser grande em vão Todo mundo é miragem, todo mundo é pó Todo mundo quer ser grande em vão Todo mundo é miragem, todo mundo é pó Adeus, adeus, ó época das palavras Adeus, adeus, ó época das palavras Adeus, adeus, ó época das palavras Adeus, adeus, ó época das palavras Não suporto mais as pessoas Como tubarões sentem o cheiro de sangue Se você é bondoso, é pisoteado e eu carrego o fardo A história me ensinou que a vida gira em um círculo fechado Até o relógio cujas agulhas estão caídas pode ainda estar cronometrado Mas o escorpião que envenenou meu corpo ainda está presente Vivendo em um deserto vasto e grande, onde o conhecimento não tem lugar Todo mundo entende, todo mundo vê, todo mundo fecha os olhos e dorme Todo mundo se agarra a algo e deixa o veneno correr Descarrego minha energia negativa como balas Às vezes ela volta para mim, às vezes atinge as pessoas mais queridas Então eu engulo a dor e explodo por dentro Eu queria que você fosse minha, mas infelizmente não tenho nada Apenas ideias simples, fáceis e inovações por dois centavos E a noite traz um pesadelo que me visita no mesmo horário Mostra um filme protagonizado pelo meu fracasso e que se repete todos os dias E quando a tela escurece, eu leio um poema que diz Você vai acordar um velho em um corpo jovem Sobre a sombra de um sonho em uma montanha de acusações Sobre um olhar que só viu depressão Entre eu e eu mesmo, há cem mil contas Adeus, adeus, ó época das palavras Adeus, adeus, ó época das palavras Adeus, adeus, ó época das palavras Adeus, adeus, ó época das palavras Se você acha que vai me julgar, pense duas vezes Você é como meu filho, desculpe, permita-me dizer duas coisas Primeiro, não tente me avaliar muito para não se cansar Segundo, nunca compare meu sucesso com conteúdo baixo e podre Então, antes de me julgar, olhe para si mesmo no espelho E saiba que a prisão dentro da sua mente não fará muita diferença para mim E o último conselho que tenho para lhe dar Se você tem um conselho para mim, é melhor guardá-lo para si mesmo